Tâm sự của một giáo viên chủ nhiệm

TÂM SỰ CỦA MỘT GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM

Nguyễn Thị Hoài Ly - Khoa Cơ sở

Ngày chia tay, tôi chọn cho mình một khoảng lặng, chọn cho mình một nỗi buồn thật tinh khiết. Sân trường ngập nắng, những tia nắng lung linh chiếu lên vòm lá. Biết rằng, từ đây lớp 29 HCSN yêu dấu sẽ chẳng còn những ngày vui đùa bên mái trường yêu dấu này nữa. Tôi biết rằng từ đây mỗi thành viên của lớp chủ nhiệm sẽ như những con chim non tung cánh trên bầu trời mênh mông. Mỗi em sẽ chọn một con đường riêng cho mình. Dù con đường có trải đầy hoa hồng hay đầy chông gai. Cánh phượng ngoài kia vẫn cháy hết mình, nhánh bằng lăng cứ tím mãi. Màu tím ban sơ của sự bắt đầu mà trong đôi mắt các em vẫn lung linh ánh nhìn về xa xăm.

Nhớ những ngày đầu các em còn bỡ ngỡ tựu trường. Mỗi thành viên đều có những vùng quê khác nhau. Mỗi em là một thế giới riêng. Mỗi em có một hoàn cảnh gia đình khác nhau. Một số em gia đình ở Vinh nhưng cũng có những em đến từ vùng quê nghèo khó phải thuê trọ để đi học. Trong lớp 29-HCSN có 59 học sinh là 59 hoàn cảnh khác nhau, 59 sự lựa chọn, có em còn chưa xác định được phương hướng cho tương lai, có em lại rất bi quan, không tự tin vào chính bản thân mình, nhưng trong số các em tôi nhận thấy những ánh mắt say mê, học hỏi, những khuôn mặt băn khoăn khi chưa giải được bài Đối với giáo viên trẻ như tôi, công việc chủ nhiệm quả là một thử thách. Những ngay đầu mới chập chững bước vào nghề tôi cũng còn nhiều bỡ ngỡ, lo lắng. Do kinh nghiệm chưa có nhiều, năng lực bản thân thì còn hạn chế, vì vậy tôi chưa thực sự hoà nhập ngay được với công việc cũng như mọi hoạt động trong nhà trường. Trong tôi luôn thường trực rất nhiều câu hỏi khác nhau như: Làm thế nào để trở thành một giáo viên tốt? Phương pháp giảng dạy phải ra sao để học sinh có thể hiểu bài nhất? Nhiệm vụ của một người giáo viên chủ nhiệm là những gì? Và đặc biệt phải làm thế nào để được học sinh yêu mến, bạn bè đồng nghiệp tín nhiệm? và rất nhiều những câu hỏi khác nữa...

Nhớ lại buổi lên lớp đầu tiên, nhìn khuôn mặt, ánh mắt của các em học sinh tò mò, háo hức khi biết thông tin có thầy cô giáo mới, tôi lại thấy mình hồi hộp, kì lạ như buổi đầu được thầy cô giáo gọi lên bảng. Ngày đầu đi dạy, đứng trước học sinh tôi có phần hơi bối rối bởi học sinh của tôi không phải là tốp học sinh hàng đầu, mà đa phần các em đến từ những vùng quê lân cận, có những em về độ tuổi là bậc anh, bậc chị của tôi. Tôi nhận ra trong các học trò của mình không hẳn các em đều nghịch, và thiếu chú ý học tập, có rất nhiều em có những tố chất tốt, các em ham học hỏi và khá năng động, một số em đôi lúc còn làm phiền lòng thầy cô nhưng lại khá tình cảm.

Vậy mà mới ngày nào các em đã ra trường được 4 năm, các em cũng có những chỗ đứng khá vững trong xã hội, một số em tiếp tục thi đỗ vào các trường Đại học và đã có ngành, có nghề, có em còn tiếp tục học liên thông. Năm nay tôi lại được phân công chủ nhiệm lớp K33-01 năm thứ 2. Năm học này, tôi biết là một mốc rất quan trọng trong cuộc đời sinh viên của các em, với sự nghiêm khắc và gần gũi của mình, tôi tin rằng các em sẽ vững vàng hơn, và học nghiêm túc hơn. Trong tôi vẫn vẹn nguyên những cảm xúc khó tả như ngày đầu bước chân vào trường: một cảm giác gần gũi, thân quen, lại có cái gì đó vừa khác lạ, mới mẻ, pha chút hồi hộp, bỡ ngỡ, lo âu.

Năm học 2009-2010 lớp 33-01 KTDN đã có những tiến bộ rõ mà bản thân các em ai cũng nhận thấy, tỷ lệ chuyên cần đạt cao, các em đã mạnh dạn đăng ký tham gia các lớp ngoại ngữ tin học, những bạn học khá đã giúp đỡ những bạn học yếu vươn lên, các em đã rất đoàn kết, gắn bó, phân công nhau từng nhiệm vụ, tích cực tham gia các hoạt động của trường của lớp đóng góp thành tích chào mừng 50 năm thành lập trường. Tôi mong muốn các em hãy cố gắng học tập thật tốt xây dựng ngôi trường thêm vững mạnh, hãy sống xứng đáng với lứa tuổi học trò đầy hồn nhiên, mơ mộng để rồi mai này không phải hối tiếc một thời áo trắng đã qua.


Bài viết khác